Lưu trữ cho từ khóa: nước mắt

Triệu phú bò sữa trên đất Ba Vì

Ba Vì, nơi được ví là cái “rốn sữa” của cả nước, đang ngày một thay da đổi thịt nhờ nghề nuôi bò sữa. Vài năm trở lại đây, rất nhiều hộ gia đình đã thoát nghèo và trở thành những triệu phú nông dân kể từ khi gắn bó với nghề nuôi bò theo mô hình nông trại bò sữa Việt.

Từng trắng tay vì “bão Melamin”

Anh Nguyễn Xuân Khanh được mọi người biết đến là một trong những triệu phú thu nhập hàng trăm triệu mỗi năm nhờ bò sữa tại Phú Châu, Ba Vì. Đến thăm đàn bò 27 con của anh Khanh, chúng tôi được chứng kiến quy trình nuôi bò sữa nông hộ rất chuyên nghiệp: chuồng bò sạch tinh tươm, máy vắt sữa, dụng cụ vắt sữa được sắp xếp gọn gàng trên giá để đồ, có cả bảng lịch vệ sinh, vắt sữa và cho bò ăn. Kế đó là một dinh cơ rất khang trang khiến mọi người đều trầm trồ.

Ít ai ngờ cách đây 5 – 6 năm, nơi đây chỉ là một căn nhà lụp xụp, tường vách chưa kịp trát vữa, hai vợ chồng phải chạy ăn từng bữa cho bò và cho 5 miệng ăn, con cái nheo nhóc, món nợ vay ngân hàng đè nặng trên vai. Nhớ về chặng đường lập nghiệp không ít gian nan của mình, gương mặt anh Khanh có phần đăm chiêu. Sinh ra và lớn lên với nghề nông, anh bươn trải mọi cách cũng chỉ đủ miếng ăn. Vợ chồng anh từng chắt chiu vay mượn mua được chiếc xe công nông chạy thuê kiêm bán vật liệu xây dựng. Nghề cực nhọc, song chỉ sau một cú lừa quỵt nợ, hai vợ chồng thành tay trắng.

Với tính hay lam hay làm, gia đình anh Khanh sau đó đã cuốn vào làn sóng nuôi bò của Ba Vì. Anh nhớ lại: “Khi đó tôi đặt nhiều hy vọng vào bò sữa lắm. Nhưng vì chẳng có kinh nghiệm, đàn bò ba con của nhà tôi bị viêm tuyến vú triền miên, sản lượng sữa thấp.” Chưa kịp trang trải vốn liếng vay ngân hàng thì bất ngờ cơn “bão Melamin” năm 2008 tràn tới xô ngã hàng loạt đàn bò của các nông hộ nuôi theo kiểu tự phát. Cũng như rất nhiều dân Ba Vì đắm đuối với bò sữa, vợ chồng anh Khanh ứa nước mắt khi hàng thùng sữa vắt ra không bán được phải đem đổ đi, trong khi bò thì vẫn phải cho ăn hàng ngày. Cực chẳng đã, họ phải bán tống bán tháo đàn bò. Giấc mơ bò sữa sụp đổ, nhưng vẫn còn đó nợ ngân hàng chưa trả hết.

Cuộc đổi đời từ mô hình Nông Trại bò sữa Việt

Năm 2009, khi đang trong tình trạng bế tắc thì có thông tin về chính sách hỗ trợ cho nông dân nuôi bò theo mô hình Nông Trại bò sữa Việt của công ty Cổ phần Sữa Quốc Tế (IDP), niềm đam mê bò sữa của anh Khanh lại bùng lên. IDP cho dân vay 20 triệu VNĐ/ con, hỗ trợ mỗi hộ 3 triệu đồng mua thùng xô chậu inox và khăn lau, khăn lọc sữa; 10 triệu đồng mua máy vắt sữa, 3 triệu đồng xây hố phân xa chuồng để bảo đảm vệ sinh. Tất cả không tính lãi, mà trả dần bằng sản phẩm. IDP còn đào tạo kiến thức nuôi bò chuẩn cho nông dân; hàng ngày cử các cán bộ thực địa xuống tận nhà dân thăm nom, giám sát, hướng dẫn cách chăm sóc bò, vệ sinh chuồng trại, tư vấn về thức ăn, thú y, gây giống…

Anh đem bàn ý định quay lại nghề nuôi bò sữa với vợ thì bị gạt đi – dư chấn “bão Melamin” với hàng thùng sữa tươi đổ phí mỗi ngày khiến chị sợ hãi. Nhưng anh Khanh rất tin tưởng vào thành công vì ngoài hỗ trợ vốn và kỹ thuật, IDP sẽ thu mua sữa ổn định với giá cao. Anh lặng lẽ đăng ký vay mượn để mua một đôi bò sữa, rồi đi học không sót một buổi phổ biến kiến thức nào của IDP. Thức đêm dậy sớm với 2 con bò, chỉ sau 1 năm anh đã có lãi, trả được cả món nợ của “bão Melamin”. Anh hào hứng kể, “Khi nuôi theo bộ tiêu chuẩn của Nông Trại bò sữa Việt, bò hiếm khi bị bệnh, béo khỏe và cho sữa rất năng suất. Khi đó vợ tôi vững dạ, chúng tôi mạnh dạn vay vốn của Công ty IDP để mua thêm 4 con bò nữa, nhờ vậy thu nhập bình quân đã tăng 30 triệu đồng/ tháng.”

Anh Nguyễn Xuân Khanh và nông trại đã được cấp giấy chứng nhận nông trại bò sữa Việt – Love'inFarm (Ảnh được cung cấp bởi Love'inFarm)

Thu nhập 30 triệu/ tháng là con số trong mơ của gia đình anh, bởi trước đó thời điểm kiếm tiền khấm khá nhất anh chị cũng chỉ đạt 3 triệu/ tháng. Họ mạnh dạn thuê được 2 hecta trồng cỏ cho bò và đến 2011 đàn bò tăng lên 22 con, trong đó có 14 con khai thác sữa với sản lượng bình quân 250 kg/ ngày, trừ chi phí mỗi tháng anh bỏ ra 40 triệu đồng – mức thu nhập mà không ít người thành thị cũng phải ao ước. Năm 2012, tổng đàn bò là 27 con, dự kiến đến cuối 2013 anh sẽ có 40 con bò sữa và thu nhập sẽ tăng xấp xỉ gấp đôi. Rất nhiều bạn bè, họ hàng anh Khanh tham gia mô hình Nông Trại bò sữa Việt sau khi tận mắt chứng kiến sự đổi đời của gia đình anh.

Ngắm đàn bò béo mượt, giọng anh Khanh xúc động: “Bò sữa đã làm thay đổi cuộc sống của gia đình tôi. Nếu không đến với nghề này, có lẽ tôi khó lòng chăm lo được cho các con như ngày hôm nay”. Anh có ba con, một cháu tốt nghiệp đại học, một cháu đang học đại học và một cháu học cấp 3. Vừa qua, anh lo việc làm nơi ăn chốn ở cho con đầu hết 300 triệu, chính từ tiền bán sữa.

Anh Khanh khẳng định, rất nhiều gia đình đổi đời nhờ mô hình Nông Trại bò sữa Việt. Chương trình này của IDP nhằm phát triển mở rộng số lượng và chất lượng đàn bò sữa theo mô hình nông trại bò sữa Việt do chính người nông dân làm chủ tại Ba Vì và vùng phụ cận giai đoạn 1 từ 2009-2012 đã thực sự làm nghề nuôi bò sữa hồi sinh trên vùng đất Ba Vì: 35 tỷ đồng đã đến tay người nông dân, nhờ vậy đàn bò tăng trưởng 300% so với năm 2008.

Sản phẩm sữa tươi và sữa chua Love'inFarm được làm từ nguồn sữa tươi nguyên liệu của những nông trại bò sữa Việt (Ảnh được cung cấp bởi Love'inFarm)

Nông Trại bò sữa Việt giúp nguồn nguyên liệu sữa tươi nội dồi dào và nâng cao về chất lượng. Và điều quan trọng là qua đó người dân làm chủ được kỹ thuật tiên tiến, tiếp cận được nguồn vốn, biến nghề này thực sự trở thành một mô hình phát triển kinh tế bền vững, làm xuất hiện ngày càng nhiều triệu phú bò sữa.

Đừng từ bỏ niềm hy vọng khi muộn con

Hạnh phúc trong hôn nhân có thể sẽ không tròn trịa nếu như không gian sống của các cặp vợ chồng thiếu vắng tiếng cười nói bi bô của trẻ thơ. Hiếm muộn – vô sinh là nỗi bất hạnh không chỉ của vợ chồng mà còn là nỗi buồn của gia đình hai bên, tuy vậy đừng bỏ cuộc hay vội từ bỏ quyền được làm cha mẹ của chính mình.

Giữ vững niềm tin ai cũng có quyền làm cha mẹ

Tại Việt Nam, theo báo cáo của Hội nghị Hiếm muộn toàn quốc lần 2 (8/2011) do Bộ Y tế và Vụ Sức khỏe Bà mẹ – Trẻ em tổ chức, tỉ lệ hiếm muộn ở độ tuổi sinh sản chiếm gần 10%. Trong đó, theo Bộ Y tế, tỷ lệ hiếm muộn vì lý do sức khỏe ở nữ giới chiếm 51%, ở nam giới chiếm 33% và ở cả hai chiếm 8%. Tỷ lệ này thật sự báo động về tình trạng sức khoẻ sinh sản ở cả hai giới và cần nhận được sự quan tâm từ phía các cơ quan y tế. Khi bị hiếm muộn dù là do phụ nữ hay đàn ông thì đa phần vợ chồng dễ rơi vào trạng thái buồn chán, khủng hoảng tâm lý, nặng nề hơn là trầm cảm trong cuộc sống hôn nhân. Tiếng cười trẻ thơ, giọng nói bi bô của con luôn là niềm hạnh phúc giản dị mà hiếm cặp vợ chồng nào không khao khát. Vì con trẻ giúp gắn kết hôn nhân bằng cả yêu thương lẫn trách nhiệm. Do vậy, đừng bao giờ từ bỏ niềm hy vọng làm cha mẹ khi bạn chưa có được may mắn này.

Ảnh được cung cấp bởi BVQT Hạnh phúc

Đừng quá lo lắng khi muộn con – Hãy tích cực chữa trị

Với mong muốn thắp thêm hy vọng và giúp đỡ các cặp vợ chồng hiếm muộn có cơ hội trải nghiệm niềm vui làm cha mẹ, trung tâm (TT) Hỗ trợ Sinh sản (IVF) tại bệnh viện (BV) quốc tế Hạnh Phúc ra đời nhằm tư vấn và đưa ra những phương pháp hỗ trợ sinh sản phù hợp nhất với từng khách hàng. Thạc sỹ, bác sỹ Yeong Cheng Toh đến từ Singapore – Giám đốc Y khoa tại TT Hỗ trợ Sinh sản (IVF) BV quốc tế Hạnh Phúc – cho biết, ông hy vọng những kinh nghiệm về điều trị hiếm muộn mà ông đã tích lũy được từ thời gian làm việc tại Anh, Australia và Singapore sẽ giúp ích cho khách hàng Việt Nam. Chia sẻ thêm về trường hợp một nữ bệnh nhân điều trị hiếm muộn hơn 1 năm tại trung tâm, ông cho biết không thể quên được gương mặt đầy nước mắt nhưng chan hòa hạnh phúc của cô khi biết tin việc thụ tinh trong ống nghiệm của vợ chồng cô đã thành công. Nữ bệnh nhân này bị chứng tử cung nhi hoá sau hơn 5 năm bị vô kinh, trong khi người chồng lại có tinh trùng quá yếu. Cả hai đã từng nghĩ suốt cuộc đời này không có cơ hội làm cha mẹ thật sự. Tuy nhiên, hai vợ chồng đã không ngừng hy vọng khi tìm đến BV quốc tế Hạnh Phúc và sau 3 lần thụ thai bằng phôi tươi lẫn phôi đông, cuối cùng niềm hy vọng của họ cũng đã được đáp trả xứng đáng.

Hiếm muộn được xem là một tình trạng bệnh lý cần được điều trị đúng và điều trị sớm. Do đó, khi hai vợ chồng có dấu hiệu hiếm muộn thì điều đầu tiên cả hai nên làm ngay lập tức là tìm đến các trung tâm chuyên khoa hiếm muộn để được chẩn đoán và điều trị sớm.

Những con số “ươm mầm hy vọng” tại BVQT Hạnh Phúc

Tính đến tháng 10/2012, sau 12 tháng đi vào hoạt động:

  • 250 Ca hỗ trợ sinh sản đã được điều trị tại TT Hỗ trợ Sinh sản (IVF), bệnh viện Quốc Tế Hạnh Phúc.
  • Trong đó: 100 Ca thực hiện kỹ thuật thụ tinh trong ống nghiệm, với tỷ lệ thành công 45%…

 

Chuyện của cậu bé hẹp thực quản

9 năm gặp lại, vẻ hạnh phúc vẫn hiện trên gương mặt Phong và cha mẹ cậu khi chúng tôi nhắc đến ca mổ năm xưa của Phong. Ba Phong chia sẻ: “Ngày đó nghĩ đến cảnh con mình lớn lên với việc ăn uống khó khăn, đeo ống bên hông mà đau cả lòng. Lúc đó chúng tôi đã đi nhiều bệnh viện nhưng ai cũng từ chối. May mắn thay gặp bác sỹ Dumas và các bác sỹ bệnh viện FV. Phải nói là các bác sỹ đã trả lại cho con chúng tôi hương vị của cuộc đời.”

Sau ca mổ, Phong đã có thể thưởng thức các món ăn mà mình yêu thích (Ảnh được cung cấp bởi Bệnh viện FV)

Cậu bé Phong chào đời trong niềm hy vọng và hạnh phúc của cha mẹ. Anh chị Lai chăm sóc con trai thật cẩn thận, nhưng cậu bé vẫn làm biếng ăn và hay bị ói sữa ngay sau khi vừa ăn xong. Đến khi Phong ăn dặm, cậu ăn rất chậm mới hết bát bột và thường xuyên mắc nghẹn. Thấy con không bình thường, anh chị đưa con đến bệnh viện Nhi Đồng 1 kiểm tra thì biết được con trai mình bị chứng hẹp thực quản bẩm sinh. Chính vì chứng bệnh trên mà Phong thường khó ăn và nôn ói sau khi ăn.

Hoang mang vì lần đầu tiên nghe căn bệnh này, cha mẹ Phong năn nỉ bác sỹ chữa cho con mình dù tốn bao nhiêu tiền cũng chấp nhận, nhưng bác sỹ từ chối vì vào thời điểm đó, các cơ quan y tế chưa có kỹ thuật để chữa căn bệnh của Phong. Các bác sỹ hẹn cha mẹ Phong khi nào có đoàn bác sỹ nước ngoài sang sẽ hỗ trợ chữa bệnh cho Phong. Trong thời gian chờ đợi, Phong phải ăn bằng cách đặt ống thông vào dạ dày. Ba mẹ đành nấu chín thức ăn, chắt thành nước bơm vào ống cho Phong để cậu đủ dinh dưỡng. Cậu bé lớn dần với ống thức ăn bên hông.

Năm Phong 8 tuổi, một lần vô tình đi ngang bệnh viện FV khi ấy vừa khánh thành, cha mẹ cậu ghé vào tìm hiểu thông tin. Được sự hướng dẫn tận tình của nhân viên bệnh viện, anh chị khấp khởi trong lòng. Hôm sau họ lập tức đưa con quay lại.

Thật may mắn vì thời điểm đó Tiến sĩ – bác sĩ Pierre – Joseph Dumas, chuyên gia phẫu thuật hàng đầu của Pháp đến thăm khám và làm việc tại bệnh viện. Sau khi kiểm tra cho Phong, bác sỹ Dumas hội chẩn với kíp mổ và quyết định: “Hẹp thực quản là một bệnh lý bẩm sinh cần được can thiệp ngoại khoa càng sớm càng tốt. Việc chậm điều trị có thể dẫn đến biến chứng viêm thực quản, viêm thanh quản, viêm phế quản phổi, hen suyễn, viêm tai, viêm xoang. Biến chứng muộn nguy hiểm hơn là hẹp thực quản, thậm chí ung thư thực quản…”

Với kinh nghiệm và kỹ thuật y khoa, bác sỹ Dumas đã đưa ra những quyết định khiến mọi đồng nghiệp vô cùng yên tâm. Kết quả ca mổ đã tiến hành vô cùng tốt đẹp.

Sau ca mổ, lần đầu tiên được ăn trọn vẹn một viên kẹo dẻo mà không phải nhả ra, Phong đã reo lên mừng rỡ: “Con ăn được rồi nè mẹ! Ba thấy không ba!” Cha mẹ cậu chỉ biết rưng rưng nước mắt mà bắt tay các bác sỹ cám ơn không ngừng. Cậu bé háo hức nếm và ăn tất cả những món mình ưa thích mà trước đến giờ không được ăn. Vẻ hạnh phúc hiện rõ trên gương mặt trẻ thơ của cậu.

Bây giờ Phong đã trở thành một cậu thiếu niên khỏe mạnh, cao to và mang nhiều hoài bão được làm việc cống hiến cho xã hội. Cậu chia sẻ: “Em cảm thấy cuộc đời mình đã lật sang trang mới từ sau ca mổ đó. Phép màu đó đến từ các bác sỹ.”

Sắp tới đây, từ ngày 12 đến 30 tháng 11 năm 2012 Tiến sĩ – bác sĩ Pierre – Joseph Dumas sẽ đến làm việc tại Bệnh viện FV. Một cơ hội cho các bệnh nhân tiếp cận kỹ thuật y khoa và kinh nghiệm chữa bệnh dày dạn của vị bác sỹ này.

Tiến sĩ – bác sĩ Dumas tốt nghiệp đại học Y khoa tại Pháp từ năm 1972. Với gần 40 năm kinh nghiệm và kiến thức y học uyên thâm, Tiến sĩ – bác sĩ Dumas được các đồng nghiệp nể trọng như một bậc thầy trong lĩnh vực phẫu thuật lồng ngực, mạch máu và tiêu hóa. Ngoài ra, ông còn là một trong những thành viên sáng lập Bệnh viện FV ngay từ những ngày đầu mới thành lập.

Lĩnh vực phẫu thuật chuyên sâu của Tiến sĩ – bác sĩ Dumas bao gồm:

  • Phẫu thuật tuyến giáp và cận giáp (đã thực hiện hơn 2.800 ca phẫu thuật)
  • Phẫu thuật nội tạng ít xâm lấn vùng ngực và bụng (nội soi lồng ngực, ổ bụng hoặc phẫu thuật nội soi hỗ trợ) ở các vị trí như thành bụng, thoát vị thành bụng, phổi, thực quản, dạ dày (trào ngược dạ dày thực quản do thoát vị hoành, loét, ung thư), đại tràng, trực tràng (cắt khối u, túi thừa), đường mật, túi mật, sỏi túi mật
  • Tái tạo thực quản, tạo hình thực quản dạ dày hoặc đại tràng (hẹp đường tiêu hóa, ung thư).

Trong suốt quãng thời gian công tác của mình, Tiến sĩ – bác sĩ đã đảm trách các chức vụ quan trọng tại các bệnh viện hàng đầu của Pháp như Trưởng bộ phận phẫu thuật cổ – lồng ngực và mạch máu, Trưởng bộ phận phẫu thuật tiêu hóa và nội tiết của Bệnh viện Đại học CHU, Bordeaux, Pháp từ năm 1977 – 1980. Ngoài ra, ông còn phụ trách giảng dạy về lâm sàng tại các bệnh viện ở Bordeaux về ngoại tổng quát và tiêu hóa trong năm 1980 – 1981 và làm Trưởng khoa tại Bệnh viện Đại học Riom từ tháng 10/1981. Năm 1993, ông được chính phủ Pháp giao nhiệm vụ ngoại giao tại Ả-rập Xê-út và làm trưởng khoa Ngoại của KFFMC tại Dahran.

Với kinh nghiệm dày dạn, ban giám đốc Bệnh viện FV đã tin tưởng giao trọng trách cho Tiến sĩ – bác sĩ Dumas khi đề cử ông đảm nhiệm chức vụ trưởng khoa Ngoại từ tháng 1/2003 đến tháng 4/ 2004. Sau đó, bác sĩ Dumas tiếp tục công tác tại Bệnh viện FV trong vai trò là bác sĩ làm việc định kỳ đến nay. Suốt thời gian công tác tại Bệnh viện FV. Ngoài tạo hình thực quản, một phẫu thuật phức tạp đòi hỏi trình độ chuyên môn cao, bác sĩ Dumas còn phẫu thuật thành công cho nhiều ca bệnh bướu máu, bướu bạch huyết, phình động mạch, dãn tĩnh mạch chi dưới, u bao tử, u phổi và các trường hợp bệnh nhân biến chứng sau phẫu thuật cơ quan tiêu hóa như gan, mật, ống tiêu hóa, dạ dày, trực tràng, hậu môn… Tất cả bệnh nhân đều rất hài lòng với kết quả điều trị.

Để biết thêm chi tiết hoặc đặt hẹn với bác sĩ Pierre – Joseph Dumas, mời bạn liên hệ với khoa Ngoại, Bệnh viện FV qua số điện thoại: (08) 5411 3333 (ext: 1250) hoặc đặt hẹn trực tuyến bằng cách bấm vào đây.

Dễ xúc động và hay khóc có ảnh hưởng đến sức khỏe?

Tôi là người nhạy cảm, rất dễ xúc động nên hay khóc, xin hỏi như vậy có ảnh hưởng đến sức khỏe không?Thu Trang (Thái Nguyên)

Nước mắt thành hình từ dung dịch chất lỏng của hệ tuần hoàn với 0.9% muối. Nước mắt tuôn ra từ tuyến lệ hình hạt hạnh nhân nằm phía trên con ngươi, dưới xương trán. Có khoảng hơn chục ống nhỏ li ti từ tuyến tỏa ra dẫn nước mắt phủ nhãn cầu. Sau đó nước mắt theo một đường chảy từ góc con mắt vào túi lệ, thông xuống mũi, đôi khi có nhiều thì dàn dụa trên mi, xuống má, xuống môi.

Về căn bản nước mắt thường xuyên tiết ra để bảo vệ và làm ướt nhãn cầu nhờ đó mắt chớp lên chớp xuống, nhìn ngang nhìn dọc dễ dàng. Không có nước mắt, nhãn cầu sẽ khô, mắt chớp khó khăn và rát. Mỗi ngày có từ 150 – 300cc nước mắt với các chất khác nhau như glucose, chất đạm, muối sodium, chất diệt trùng lysozyme… Vì vậy, nước mắt có vai trò quan trọng trong việc bảo vệ mắt với vật lạ như vi khuẩn bụi bặm và cũng là chất bôi trơn để mắt có thể điều tiết khi nhìn. Không có nước mắt, nhãn cầu sẽ trở nên khô, nhiễm khuẩn gây khiếm thị, mù lòa.

Ngoài ra, nước mắt có thể loại bỏ một số chất hóa học bị tích tụ trong cơ thể do căng thẳng, như các thành phần endorphin: leucine-enkaphalin và prolactin (hormone tiết sữa). Đôi khi nước mắt có thể tập trung được cả trí óc và những góc cạnh nào đó trong tim. Nếu kìm nén nước mắt sẽ gia tăng mức stress, góp phần làm các bệnh gia tăng bệnh tim mạch, bệnh tiêu hóa, tăng huyết áp,…Vì vậy, nếu do cảm xúc mà khóc nước mắt sẽ là một loại thuốc tẩy nhẹ khiến cho những điều “ưu phiền” ra khỏi đầu trước khi chúng gây ảnh hưởng xấu tới hệ tim mạch và hệ thần kinh.

BS Nguyễn Ý Đức

(Theo Sức khỏe & Đời sống)

Bí mật của bố chồng, nàng dâu

Cái bí mật này với tôi mà nói, là một điều vô cùng ý nghĩa, chỉ có tôi và bố biết. Có lẽ cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, tôi cũng không thể nói cho ai biết kể cả chồng và mẹ chồng tôi.

Bí mật của bố chồng, nàng dâu

Đứa con dâu như tôi may mắn nghe được câu chuyện qua điện thoại của bố với người tình cũ. Đã ngoài thất tuần nhưng bố tôi vẫn minh mẫn và đặc biệt, rất biết đâu là phải trái đúng sai. Ngày về nhà chồng, mẹ chồng có vẻ không ưa tôi, tìm mọi cách bắt bẻ nhưng chỉ có bố là bênh tôi. Chồng tôi yêu tôi nhưng anh có hiếu nên đôi khi rất nể mẹ. Tôi không trách chồng khoản đó vì con trai có hiếu là điều nên làm.

Mấy năm sống ở nhà chồng, có một điều mà mãi tôi không thể nào lý giải nổi về thái độ của bố với chồng tôi. Bố và chồng không ghét nhau nhưng có vẻ rất khách sáo. Bố gần như sống biệt lập, ít khi vui vẻ cười nói nhưng từ khi tôi về, bố đã thay đổi, cảm thấy gia đình có tiếng cười. Vì thế mà mẹ chồng tôi nhiều lần tỏ ra không thích, cho rằng tôi nịnh hót ông để được lòng chồng và bố chồng.

… Cuộc điện thoại với người tình cũ của bố ngắt xuống, tôi từ xa nhìn thấy bố nước mắt ngắn nước mắt dài. Đó là lần đầu tiên tôi thấy bố khóc. Ngày ấy chồng tôi chở mẹ tôi đi có việc nên vắng nhà.

Tôi lo cho bố nên đã đến để hỏi han câu chuyện. Chẳng hiểu sao bố lại kể hết đầu đuôi cho tôi nghe. Thì ra, bố và người tình cũ có một đứa con riêng, là con gái, cũng tầm tuổi tôi. Nhưng bao lâu nay, chỉ vì mái ấm gia đình, vì chồng tôi, mẹ chồng tôi nên bố không dám nhận và cũng sợ rằng, nhận rồi gia đình sẽ thành bi kịch. Bố luôn nhớ đứa con gái ấy, luôn muốn đóng góp chăm sóc cho con nhưng bị người tình cũ từ chối vì mối hận thù ngày xưa bố phản bội  bà đi lấy mẹ chồng tôi bây giờ. Bố hối hận về quá khứ, chỉ mong được hàng ngày hỏi thăm thông tin về con, quan tâm con. Nay con gái trưởng thành, thành đạt, bố mừng lắm. Vì xa gần nghìn km nên bố không thể kiếm lý do gì đến dự đám cưới của người đó.

Bố khóc vì hạnh phúc, vì vui hay vì buồn tôi cũng không đoán được. Tôi chỉ cảm nhận trong từng lời nói của bố toát lên sự chân thành của một người cha. Có lẽ, đây là lý do vì sao bố lại quý tôi đến thế. Nhìn thấy tôi bố cảm nhận được như chính sự hiện diện của con gái ruột mình.

Bố muốn tôi giữ bí mật này với mẹ chồng và chồng tôi. Dù cho đến cuối đời, bố cũng không muốn sự thật này bị bại lộ, bố không muốn mẹ tôi buồn lòng, chồng tôi mất đi sự tôn kính dành cho bố từ trước tới giờ. Bí mật này với bố mà nói là vô cùng ý nghĩa, vô cùng quan trọng.

Tôi thương bố như chính người cha đẻ ra mình. Chưa bao giờ tôi lại thấy thương bố đến thế. Thì ra, đó là lý do bao lâu nay bố sống biệt lập, chẳng phải vì bố không yêu quý mẹ chồng tôi mà bởi bố cảm thấy có lỗi, ăn năn với bà. Nỗi khổ tâm này có ai hiểu được đã giằng xé lòng bố suốt bao nhiêu năm qua…

(Theo Eva)

Dùng nước mắt đo lượng đường trong máu

Nước mắt con người giờ đây đã có thể được sử dụng để đo lượng đường trong máu.

Với phần lớn những người mắc bệnh tiểu đường, họ thường xuyên phải chịu đau đớn các đầu ngón tay vì lấy máu xét nghiệm lượng đường trong máu hàng ngày.

Ý tưởng sử dụng nước mắt để đo lượng đường trong máu không phải là mới. Tuy nhiên hiện nay các nhà khoa học đã phát triển thêm thiết bị cảm biến điện hóa để phát hiện những thay đổi thành phần hóa học dù là nhỏ nhất trong nước mắt.


Do lượng đường huyết trong nước mắt thấp hơn từ 30 – 50 lần so với lượng đường trong máu, nên những thiết bị cảm biến trước đây không thể phát hiện chính xác sự thay đổi lượng đường huyết trong nước mắt.

Thử nghiệm mới đây sử dụng 5 microlit nước mắt để phân tích nồng độ đường và các nhà nghiên cứu hy vọng nghiên cứu trong tương lai sẽ chỉ cần từ 1- 2 microlit nước mắt.

Ưu điểm của công nghệ mới là bệnh nhân sẽ không phải khóc để lấy mẫu nước mắt. Thay vào đó, thiết bị cảm biến điện hóa mang hình dáng giống cây kim sẽ được châm lên bề mặt mắt để hút nước mắt, sau đó máy tính sẽ phân tích các dữ liệu để đo lượng đường.

Tiểu đường là căn bệnh khiến cơ thể không thể duy trì lượng đường tự nhiên ở mức thấp bằng cách sản sinh ra insulin. Thông thường, đường sẽ được hấp thụ qua các tế bào trong cơ thể với sự giúp đỡ của insulin. Tuy nhiên với những người mắc bệnh tiểu đường, cơ thể của họ sẽ không thể tự kiểm soát lượng đường mà phải nhờ vào các biện pháp trị liệu insulin để ngăn lượng đường cao, gây thương tổn tới các bộ phận trong cơ thể và hệ thần kinh.

Khoảng 25 triệu người tại Mỹ mắc bệnh tiểu đường, và trên toàn thế giới là 346 triệu người.

Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng việc sử dụng nước mắt để theo dõi lượng đường trong máu là biện pháp đơn giản và hữu hiệu với bệnh nhân tiểu đường, đặc biệt là những thực hiện chế độ chăm sóc mắt hàng ngày thì kết quả xét nghiệm sẽ chính xác hơn rất nhiều.

Meo.vn (Theo Infonet)

Mẹo nhỏ chữa bệnh trĩ của mẹ bầu Tý

Câu chuyện chữa bệnh trĩ cho bà bầu bằng lá diếp cá có thực và chính tôi đã hướng dẫn cho người bạn cùng cơ quan của mình. Mời các mẹ bầu cùng tham khảo nhé!

T ở công ty tôi cưới đã lâu mà vẫn chưa thấy có em bé. Đã 3 năm có lẻ với thuốc tây, ta đủ cả nhưng vẫn không khả quan vì có thể T bị bệnh trĩ. Đấy là T tâm sự với tôi vậy nhưng bác sĩ bảo bệnh trĩ không ảnh hưởng gì tới việc mang thai trong khi kiểm tra, theo dõi thấy sức khỏe của hai vợ chồng rất tốt. Cuối cùng, T bảo với tôi mặc cho ông trời định đoạt. Ấy thế mà mới đây T đến nói nhỏ với tôi là em bị chậm kinh mất một tuần rồi không biết có phải…

Tôi còn nhớ rất rõ nét mặt phấn khởi với những giọt nước mắt hạnh phúc khi em cầm que thử thai hiện rõ hai vạch màu hồng đưa cho tôi xem. Chẳng biết nói thế nào với niềm vui của em, T bấm ngay điện thoại gọi cho chồng mà nước mắt vẫn rơi. Tôi đứng bên cạnh mà còn thấy vui lây… Lần đầu có thai, T cẩn thận lắm, luôn kiêng khem lỹ lưỡng, giữ gìn thai nhi như một báu vật mà ông trời ban tặng. Nhưng khổ nỗi bệnh trĩ càng tái phát vì em bị táo bón khi bổ sung sắt, canxi nên suốt mấy tháng đầu em luôn thấy khổ sở. Em sợ hãi, than phiền với tôi khi mà sáng sáng phải mất hàng giờ ngồi nhà vệ sinh và nhìn thấy máu chảy. Em còn nói, lần đầu tiên thấy máu em đã bật khóc vì nghĩ cái thai đã bị hỏng.


Trĩ là căn bệnh phổ biến khi mang thai. (Ảnh minh họa)

Tôi cũng đã chia sẻ với em rất nhiều bằng một chút kinh nghiệm được tích lũy khi đang mang thai. Khác với táo bón nên bệnh trĩ có vẻ khó chữa trị hơn vì ngoài việc bổ sung các dưỡng chất, ăn hoa quả có tính chất mát còn phải luyện tập như đi bộ hay tập các bài tập liên quan tới phần xương chậu, cần tránh việc ngồi quá lâu một chỗ vì việc ngồi lâu sẽ làm tăng áp lực đối với các tĩnh mạch ở hậu môn và trực tràng, tăng mức độ nặng của bệnh trĩ đặc biệt với bệnh trị ngoại của em. Ngoài ra, với những người mắc bệnh trĩ cần phải giữ vệ sinh phần hậu môn luôn sạch sẽ, khô thoáng. Điều này rất quan trọng để tránh bị vi khuẩn xâm nhập…

Nhưng rồi có một lần tôi vô tình đọc được trên một tờ báo có bài chữa trĩ bằng kinh nghiệm dân gian như thế này “lấy một ít lá diếp cá đem giã hoặc xay lấy nước uống vì lá diếp cá vừa có tính mát vừa có chất xơ nên rất tốt cho người bị trĩ. Còn một ít đem đun lấy nước pha với một chút nước muối loãng rồi hàng ngày kiên trì ngồi ngâm hoặc xông khoảng 5-10 phút. Làm đều đặn hàng ngày sẽ khỏi”. Tôi cũng chỉ nói bâng quơ với T, ấy thế mà chẳng hiểu sao T về âm thầm làm hàng ngày. T cũng cẩn thận không dám uống nhiều sinh tố bằng lá diếp cá chỉ khoảng 3 lần một tuần nhưng còn việc xông lá thì ngày nào T cũng làm vào sáng sớm trước khi đi làm và lúc đi ngủ. Mặc dù bụng ngày một lớn dần, khó khăn cho việc ngồi xổm nhưng T vẫn làm.


Có lá diếp cá, bà bầu chẳng còn lo bị trĩ. (Ảnh minh họa)

Sau khi thấy ổn T mới kể với tôi và tỏ ra vui mừng vì quá trình đi vệ sinh không còn hiện tượng chảy máu, cũng không còn thấy búi trĩ to dài vướng víu nữa. Tôi nghĩ có thể vì T mong có con, mong được làm mẹ nên T đã làm tất cả để mong cái thai phát triển ổn định. Lòng kiên trì, tính bền bỉ đã giúp T vượt qua bệnh trĩ một cách dễ dàng chỉ với kinh nghiệm dân gian đơn giản, dễ làm mà hiệu quả. T còn bảo với tôi không chỉ uống, xông lá diếp cá, em còn áp dụng triệt để những điều tôi chia sẻ như chịu khó vận động nhẹ nhàng, tránh ăn đồ ăn có tính nóng ăn đồ mát, nhiều chất xơ, tạo thói quen đại tiện vào một giờ nhất định, vào các buổi sáng sớm, sau khi ngủ dậy. Sáng sớm em luôn có bài tập thể dục đơn giản như đứng hai chân hình chữ V, kiễng chân nhón gót, ép mông vì cho cơ nâng hậu môn để phòng trĩ đỡ sa giãn. Suốt những tháng cuối mang thai em luôn đều đặn với bài tập thể dục và xông lá diếp cá thế đấy.

T đang mang thai ở giai đoạn cuối thai kỳ, nhìn em mang cái bụng kềnh càng đến khó nhọc nhưng trên mặt em luôn rạng ngời niềm vui của người phụ nữ lần đầu tiên sắp làm mẹ khiến tôi cũng vui lây.

Kinh nghiệm chia sẻ của mẹ bầu Tý

Meo.vn (Theo Eva)

Tâm sự người phụ nữ mất chồng

Tình yêu đầu với bao yêu thương mãnh liệt, đã theo bước chân anh và tôi trên con đường dài tiến đến hôn nhân. Cùng sống bên nhau thật hạnh phúc, chúng tôi có hai đứa con gái xinh xắn, học giỏi. (L.N, Vĩnh Phúc)

Cuộc sống viên mãn, tôi tương đối hài lòng về gia đình và gắng chu toàn mọi việc cho tròn trách nhiệm làm vợ. Luôn chuyên tâm vào công việc, tận tụy với chồng con, chu đáo với bố mẹ hai bên. Tôi nghĩ hạnh phúc đến với mình là tất yếu sau những cố gắng ấy.

Cho đến một ngày tôi dần nhận thấy anh thường lầm lũi mỗi khi đi làm về, chuyện trò với vợ con không còn nhiệt tình, tôi lại thương chồng vất vả, chịu áp lực với công việc, song khi tôi đến bên anh thủ thỉ, cầm tay, hỏi han… anh lại im lặng gỡ tay tôi ra, rồi thở dài trấn an: “Mọi việc sẽ ổn thôi”. Tôi vững dạ nghĩ đó chỉ là một khúc mắc nhỏ ở cơ quan, có lẽ anh sẽ sớm hóa giải nó.

Bỗng một ngày anh hẹn tôi ra một quán vắng, tôi vừa hồi hộp chờ đợi, hẳn anh sẽ tâm sự những khó khăn bấy lâu, để hai vợ chồng cùng giải quyết! Nhưng không, anh mở đầu buổi nói chuyện bằng lời thú nhận. Anh có qua lại thân thiết với một cô, quen qua những lần anh sang công ty bạn đàm phán. Hiện cô ta đang có thai và anh nghĩ mình cần có trách nhiệm với mẹ con họ.

Tai tôi ù đi, những lời nói kia trở nên méo mó không rõ nội dung, mắt nhìn trân trân vào khoảng không gian tăm tối. Muốn khóc mà tôi không khóc được, trách mình đã quá chủ quan, mù quáng tin tưởng chồng, một người không xứng đáng. Tốt hơn hết anh ta nên biến khỏi cuộc sống của ba mẹ con tôi.

Tôi đã viết đơn ly hôn, đẩy anh về phía con hồ ly đó và tự nhủ mình sẽ đàng hoàng sống ngẩng cao đầu, rồi nó sẽ phải chịu quả báo. Mình sẽ sống tốt, thật tốt để anh phải hối tiếc. Tôi tin mình đã sẵn sàng rẽ sang một lối khác!

Thế rồi, sau đó tôi lại tự làm khổ mình, càng uất hận hơn khi biết ra là cô ta đã quyết tâm giành giật anh bằng được khỏi tay tôi, bằng cách tính toán để có với anh một đứa con trai, điều mà tôi chưa làm được. Và tôi đã vô tình giúp kế hoạch của cô ta thành công. Về giữa đêm tối, nhìn hai con đang ngủ, nước mắt tôi trào ra.

Mình là người vợ cưới hỏi đàng hoàng, danh chính ngôn thuận có hai con trong giá thú, còn kia chỉ là kẻ mua vui qua đường, vậy mà lại đi nhường cho nó quyền cầm trịch.

Giờ anh chỉ về thăm con được chớp nhoáng rồi đi, tiền nong cũng bị kìm kẹp, hạn chế. Con mỗi ngày một lớn, nhu cầu tăng lên, thời gian phải dành cho chúng cũng không ít. Tôi cuống quýt lên lo cho từng đứa, người thêm hom hem, già cỗi. Họ hàng, người thân xung quanh đều lời qua tiếng lại, ai cũng trách móc tôi dại, khi không dâng chồng cho người khác.

Hôm ấy có việc vào nhà của chị đồng nghiệp, đi qua thì tôi bỗng thấy cô ả đang chạy ra cổng nhấc thằng bé đang mò mẫm đi chơi. Ra là anh đã mua đất xây nhà ở khu phố nhà giàu này. Tôi lặng người đi vì đau xót, tủi hổ, chỉ vì tôi đã sớm buông tay. Lẽ ra kẻ ân hận bây giờ phải là người thứ ba xấu xa kia mới đúng.

Meo.vn (Theo Dantri)

Người chồng tội lỗi

Hằng phát hiện ra chồng ngoại tình trong một hoàn cảnh oái oăm… Ngỡ ngàng, đau xót, Hằng đau đẻ thằng Bi, 1 tháng trước ngày dự sinh.

Thời tiết đổi mùa bắt đầu bằng những cơn mưa đêm làm không khí ẩm ướt và lạnh lẽo. Thằng Bi nằm bên mẹ, giấc ngủ chập chờn vì tiếng sấm ầm ầm ngoài kia. Chốc chốc, bàn tay nhỏ nhắn lại khua sang kiếm tìm mẹ nó, mà không hay biết Hằng vẫn còn thao thức. Ngắm nhìn con, những giọt nước mắt cứ vô tình chảy xuống ướt đầm cả gối. Thằng Bi tròn 1 tuổi, cũng là tròn 1 năm kể từ ngày chị quyết định tha thứ cho Định – ông chồng ngoại tình, nhưng lòng chị vẫn thế, vẫn đau đớn và xót xa.

Xét toàn diện, thì Định là người đàn ông tốt, anh không phải là người đàn ông tệ bạc, nhưng có tính trăng hoa, hay ít ra thì đã từng như thế. Hằng phát hiện ra chồng ngoại tình trong một hoàn cảnh oái oăm. Khệ nệ với cái bụng bầu căng tròn, Hằng bắt taxi đi bệnh viện khám thai, lần này thì chỉ đi một mình vì chồng chị đi công tác Sài Gòn. Đinh ninh như vậy, Hằng mắt tròn mắt dẹt khi nhìn thấy Định chở một cô gái cười cười nói nói trên đường phố. Cô gái tình tứ ôm eo chồng chị, chống cằm lên vai anh vẻ thân mật.

Chiếc taxi thay đổi lịch trình, đi theo đôi tình nhân vào một nhà nghỉ nhỏ. Để rồi chính mắt Hằng bắt quả tang họ. Ngỡ ngàng, đau xót, Hằng đau đẻ thằng Bi, 1 tháng trước ngày dự sinh. Và không ai khác, Định là người đưa chị vào viện. Thằng bé ra đời, sinh non và phải nằm trong lồng kính. Càng nhìn con, Hằng càng đau xót. Đó là chuỗi ngày dài, dài lắm mà chị không muốn nhớ đến mình đã vượt qua bằng cách nào. Những ngày sau đó, Định như một con người khác. Thương vợ, xót con, Định tỏ ra ăn năn lắm vì việc làm tội lỗi của mình. Anh chiều chuộng và chăm sóc hai mẹ con chị từng li từng tí. Ông bà hai bên nội ngoại đều khấp khởi mừng vì thấy gia đình chị hạnh phúc mà không hay biết Định đang làm tất cả để mong chị tha thứ, còn trong lòng chị thì ngổn ngang như tơ vò.


Trái tim người đàn bà thật yếu đuối và dễ tổn thương biết mấy… (Ảnh minh họa)

Tất cả là nhờ có thằng Bi, chị đã quyết định tha thứ cho Định dù lòng chị không lúc nào ngừng thổn thức. Không như một số người đàn bà bị phụ bạc khác, Hằng vốn hiền lành và ít nói. Chị không đay nghiến chồng vì chuyện cũ. Nhưng mỗi khi đêm về… Trái tim người đàn bà thật yếu đuối và dễ tổn thương biết mấy. Đã một lần đau thì thật khó để lành lặn trở lại. Mỗi lần gần gũi chồng, chị lại không thể xua đi được cái cảm giác khó gọi tên đó. Và 1 năm nay, chị vẫn để một khoảng cách nhất định với anh. Định buồn và hiểu tất cả những điều đó nên chấp nhận không một lời than thở.

Hôm nay là sinh nhật 1 tuổi của Bi, Định đã mua rất nhiều đồ chơi cho thằng bé, và tặng chị một tấm thiệp mà chị chưa mở. Nhớ ra, chị nhẹ nhàng kéo chăn đắp lại cho con, khẽ bật công tắc đèn ngủ, rón rén mở ngăn kéo bàn lấy tấm thiệp. Chị mở ra và đọc: “Gửi em thân yêu. Anh biết ơn em rất nhiều vì những gì em đã và đang cố gắng làm cho gia đình nhỏ của mình. Anh sẽ làm tất cả để hàn gắn những vết thương lòng anh đã gây ra cho em. Anh tin nếu chúng ta cùng cố gắng, sẽ có ngày em hoàn toàn tha thứ và trở về bên anh. Anh chờ em! Ký tên: Người chồng tội lỗi của em”.

Gấp tấm thiệp lại, trong lòng chị thoáng có chút ấm áp. Những giọt nước mắt đã khô trên khóe mắt Hằng, trở lại nằm bên con chị khẽ tự nhủ: “Anh hãy chờ, vì con tim em vẫn còn đau!”.

Meo.vn (Theo 24h)

Những “chiến binh” mù quáng khi yêu

Anh ta nắm tay tôi khi thấy buồn, hôn tôi khi thấy thích và đã ngủ với tôi sau khi nghe tin cô bạn gái cũ đã có người yêu mới.

Những cô gái quá tự tin, quá nhiệt huyết dễ biến mình thành những chiến binh bất đắc dĩ, chinh phục mải miết và tin vào khả năng làm chuyển hóa cảm xúc đối phương của mình. Nhưng bạn ạ, không phải mọi chiến binh đều ưu tú, không phải mọi cuộc chiến đều xứng đáng để cho bạn hi sinh…

Can đảm để chinh phục

“Trong tình yêu, ai yêu trước thì người đó thua”. Ngẫm câu này cũng thật có lý. Bạn yêu anh ta trước, rõ ràng bạn phải cho đi mà chưa dám đòi nhận lại. Ta phải gõ cửa trái tim của một người vốn xem ta chẳng hơn gì một người bạn sơ giao, một cô đồng nghiệp, thậm chí còn thua một nàng bán cà phê ở quán quen nào đó. Ta phải gây chú ý, nhắc họ (nhiều lần) về sự có mặt của ta trong cuộc đời. Tóm lại, ta giống một chiến binh.

Tôi cũng có một thời làm chiến binh như vậy. Đó là mối tình đầu của tôi, một anh chàng có vẻ ngoài nhìn lạnh lùng. Anh ta đang trong tình trạng thương tích đầy mình vì bị bạn gái đá. Lẽ ra tôi nên biết tại sao anh ta bị đá, nhưng lúc đó, thứ duy nhất tôi quan tâm là phải có được anh ta, mang anh ta ra khỏi nỗi buồn. Bạn biết đấy, cái bẫy “người đàn ông đau khổ” thường hiệu nghiệm với hầu hết phụ nữ. Tôi có thể bỏ hàng giờ để nghe anh ta nói về bạn gái, lang thang đến 2h đêm để cùng anh ấy đối mặt với những “điểm hẹn tình yêu” mà hai người đã từng trải qua.

Tôi và anh ấy có một thỏa thuận ngầm rằng, anh ấy sẽ gọi tôi khi cần ai đó lắng nghe, nắm tay tôi khi thấy buồn, hôn tôi khi thấy thích và có một lần, anh ta ngủ với tôi sau khi nghe tin cô bạn gái cũ đã có người yêu mới. Tôi tự cho mình là một kiểu bác sĩ tâm lý. Rốt cuộc, tình trạng ỡm ờ của chúng tôi cũng kết thúc sau 6 tháng, nhờ sự trở lại của bạn gái anh ta. Bùm! Sự có mặt của tôi không còn chút giá trị gì với anh ta nữa.

Tuần đầu tiên, tôi vật vã với hàng tá câu hỏi tại sao. Tuần thứ hai, tôi chấp nhận rằng mình là một con ngốc. Tuần thứ ba, tôi tự nhủ rằng thực ra anh ta cũng là một thằng ngốc mới bỏ qua một món quà như tôi. Tuần thứ tư, tôi nhận ra rằng mình thực may mắn khi chỉ mắc kẹt với vai “thiên sứ cứu rỗi” 6 tháng. Đó là khi tôi nghe cô bạn kể về mối quan hệ dài đằng đẵng mà cô nàng phải vào vai “chiến binh” anh hùng!

Những chiến binh không hiểu luật của cuộc chiến

Đàn ông vốn vô tâm. Khi anh ta không yêu hoặc chưa kịp yêu bạn, anh ta càng vô tâm hơn bao giờ hết. Nhưng thường “các nữ chiến binh” không nhận ra, hoặc cố tình chấp nhận, chỉ vì đặt mình ở vị trí người đi xin tình yêu trước!


Những hành động ngu ngốc khi yêu thường được đổ lỗi cho sự chọn lựa của trái tim… (Ảnh minh họa)

Sau bao nhiêu năm trời “phấn đấu”, cuối cùng thì cô bạn tôi cũng nhận được một cái gật đầu từ “hoàng tử trong mộng”. Trở thành bạn gái của hoàng tử là giấc mơ mà bạn tôi luôn mơ về mỗi đêm, đến nỗi nó trở thành một ám ảnh. Cô ấy sẵn sàng làm bất cứ điều gì, đánh đổi bất cứ thứ gì để biến giấc mơ ấy thành hiện thực. “Hoàng tử” là một chàng giảng viên coi công việc là thứ duy nhất có ý nghĩa trong cuộc sống. Suốt bao nhiêu năm anh chàng vùi đầu trong sách vở, hết lấy bằng cấp đến viết sách, làm nghiên cứu. Đến nỗi chẳng có thời gian để yêu. Cũng chẳng có thời gian để… kiếm tiền mà học.

Cô bạn tôi xuất hiện trở thành người “nâng khăn sửa túi” (bao gồm: dọn phòng, giặt quần áo, mua thức ăn nhét vào tủ lạnh và nhét tiền vào ví) cho anh chàng. Anh chàng đón nhận “dịch vụ chăm sóc trọn gói” ấy như thể chúng là điều hiển nhiên nhất trên đời. Nhưng anh ta chẳng bao giờ nắm tay cô ấy khi đi trên đường, chưa một lần đưa rước – ngay cả khi cô ấy từ nhà anh ta trở về lúc 12h khuya.

Cô bạn tôi không có hoa và quà, dù cô ấy chắc chắn không phải là phụ nữ xấu. Những tin nhắn của cô ấy chưa bao giờ được hồi âm, sự nũng nịu của cô ấy được đáp trả bằng vẻ cau có. Những giọt nước mắt của cô ấy chưa bao giờ được anh ta thực sự nhìn thấy. Những nỗ lực để cải thiện mối quan hệ của hai người thường kết thúc với câu nói quen thuộc của anh ta: “Tôi là như thế, nếu em không chấp nhận được thì mình chia tay”.

Hoặc bạn tôi đang yêu một con người bị thiếu hụt chức năng thể hiện xúc cảm, hoặc cô ấy đang yêu một con rô bốt.

Hoặc chỉ đơn giản rằng cô ấy yêu một người vốn không yêu mình, một người đã quen nhận từ cô ấy và không có ý định cho đi.

Chọn lựa của trái tim

Tôi từng trách móc anh chàng của mình là một kẻ vô tâm và bội bạc, nhưng ngẫm lại thì anh ta có bao giờ hứa hẹn điều gì với tôi đâu. Tất cả là do tôi tình nguyện. Hi vọng và làm mọi cách để nuôi hi vọng, kể cả tự lừa dối chính mình. Anh ấy yêu bạn gái cũ của mình và tôi thì yêu anh ta – sự thật đó chưa bao giờ thay đổi. Thứ anh ta cần ở tôi chỉ là một chút hơi ấm, một chút sự quan tâm, một nơi để giải tỏa. Anh ta chưa bao giờ cần tất cả con người tôi – như cái cách người ta vẫn yêu nhau. Bỏ cuộc, có lẽ mà một kết quả may mắn. Suy nghĩ theo hướng đó, tôi mới hiểu rằng anh ta không hẳn là một con ếch, nhưng chỉ đơn giản anh ta không dành cho tôi.

Điều giúp bạn tôi dứt điểm với “hoàng tử” lại là vì một… con tôm. Sau khi mất rất nhiều chất xám để thuyết phục thì anh bạn trai cũng miễn cưỡng dắt cô nàng cùng đi dự một buổi tiệc cưới. Trong buổi tiệc, anh ta cực kì lịch sự khi… lột vỏ tôm cho tất cả các cô gái ngồi cùng bàn. Mọi người nhìn anh ta với đôi mắt ngưỡng mộ, còn bạn tôi lại cảm giác trái tim mình thắt lại. Anh ta chưa bao giờ lột tôm cho cô ấy. Cô ấy tưởng rằng điều đó cũng hiển nhiên như hàng tá thứ chưa bao giờ khác. Cô ấy tin rằng sự vô tâm và ích kỷ ấy chính là bản tính, tin rằng anh ấy chưa biết cách để chăm sóc người khác. Hóa ra cô ấy lầm. Sau khi ăn xong con tôm đầu tiên và duy nhất được bạn trai lột giúp, cô ấy đứng lên và rời đi.

Những cô gái ôm ấp tình yêu một chiều thường tự an ủi mình rằng đi rồi sẽ đến, tìm rồi sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ được mở cho. Nhưng họ quên rằng, để mở một cánh cửa đóng kín còn cần nhiều thứ hơn sự kiên trì. Phải có người nghe ta gõ cửa. Và ta phải là người mà họ đang đợi. Tình yêu thường không có lý lẽ và sự công bằng. Những hành động ngu ngốc khi yêu thường được đổ lỗi cho sự chọn lựa của trái tim. Nhưng chẳng có trái tim nào chọn sự đau đớn và tổn thương. Thế nên trước khi bạn chọn vai trò của một chiến binh, hãy lắng nghe trái tim mình đang ngăn bạn dừng lại!

Meo.vn (Theo 24h)